Trong cuốn sổ thực dụng của tôi về tiểu thuyết, một cuốn tiểu thuyết lớn, thường được hình dung như một toà nhà với cấu trúc bốn tầng. Ở tầng hầm B2, thấp nhất, là những gì khởi nguyên con người gửi vào những truyện kể. Tầng này chứa thể tính của chân lý, và những cánh cửa khải huyền lý giải hoặc kiến tạo thực tại. (Người ta thường nhầm với triết học hay tư tưởng - mặc dù cũng liên quan và cùng mục đích - nhưng văn chương thật ra đi một con đường khác). Đây là tầng vô hình nhất mà không nhiều nhà văn chạm đến. Tầng hầm B1, là những gì ta thường gọi là chủ đề. Tầng này là những gì ta đã biết về thế giới, nhưng được tiểu thuyết gom lại và soi sáng, qua hệ thống ám dụ. Chẳng hạn, về tôn giáo, thiết chế xã hội, về tình yêu, thân phận của ABC trong XYZ. Tầng này thu hẹp cái mênh mông của vũ trụ vào một ngả đường gọn hơn. Tầng trệt là câu chuyện. Tại đây những chủ đề được kích hoạt và phát triển, nhưng không bằng tiểu luận, mà bằng sức sống của nhân vật. Và tầng lầu là văn bản, với văn...
người đi khai phá nét kiêu sa