Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn Văn học Việt Nam

Bí kíp khen văn (và thơ) của nhau

VĂN - Nếu cốt truyện yếu: “Tác phẩm là sự chồng lớp của các sự kiện, ta nhận thấy ngay những đan nối, đứt quãng, những xoáy sâu, bỏ ngỏ nối với nhau và rung lên như một chùm chuông lớn... Có lẽ nhà văn Xyz không chủ động xây dựng một câu chuyện chỉ để nuông chiều thị hiếu. Người đọc như bị thách thức và nhận ra mình ngay trong những khoảng rỗng của nghĩa”

Tường Lửa (tiểu thuyết) - Mở đầu

Xem giới thiệu MỞ ĐẦU Thế mà tôi vẫn chọn ngồi trên ghế cao gần quầy bar. Một cái ghế sơn đỏ chót, rất thiếu thẩm mỹ, không có nơi tựa. Và với những cơn tê buốt bất chợt của tôi, với cái thứ nhạc crossover thời thượng (mà ông ca sĩ người Áo hát như vừa mới chui từ 2 mét dưới mặt ao lên...) với tất cả những náo động này, những ra vào, những đứng ngồi không yên thường thấy ở một quán bar nhỏ, tôi sẽ có nguy cơ bị ngã văng ra phía sau. Ngã ngửa, như một đứa trẻ tập ngồi và bị ấn ngón tay vào trán, nhưng từ độ cao đâu chừng hơn một mét, đi kèm đập đầu xuống sàn hoặc chệch xương vai. Nhưng tôi thích ngồi chiếc ghế đó, đặc biệt là cái cảm giác nửa đứng nửa ngồi nó tạo ra.  Điều quan trọng nhất là vị trí của chiếc ghế ở gần Tuấn, cái anh chàng pha chế rượu với một cánh tay duy nhất còn lại, người hùng thầm lặng của khoảng 40 vị khách quen hay ghé quán. Bạn tôi. Niềm tự hào của tôi. Lẽ ra tôi mới là người mang theo cái cánh tay cụt đó. Nhưng bây ...