Chuyển đến nội dung chính

Bí kíp khen văn (và thơ) của nhau


VĂN


- Nếu cốt truyện yếu: “Tác phẩm là sự chồng lớp của các sự kiện, ta nhận thấy ngay những đan nối, đứt quãng, những xoáy sâu, bỏ ngỏ nối với nhau và rung lên như một chùm chuông lớn... Có lẽ nhà văn Xyz không chủ động xây dựng một câu chuyện chỉ để nuông chiều thị hiếu. Người đọc như bị thách thức và nhận ra mình ngay trong những khoảng rỗng của nghĩa”

- Nếu hành văn dễ dãi, “Nhà văn XyZ chủ động lựa chọn một lối viết trực tiếp, giản đơn nhưng tàn bạo, khốc liệt. Một cuộc chơi văn chương táo bạo khi ngay cả ngữ pháp cũng bị thách thức đến kiệt cùng”

- Nếu hành văn hoa mỹ, “Nhà văn xyz cho thấy rõ năng lực dụng chữ, mỗi từ ngữ là một mũi kim lạnh chấm vào tầng sâu nhất trong tâm can”
- Nhân vật làm dáng, cố tỏ ra đau đớn quằn quại: “Một tác phẩm viết về hố thẳm, về bóng tối và địa ngục. Nhân vật chính như đi giữa cây cầu nối hai miền hư thực, mà hai bên đều là vực thẳm. Những phân thân, tan rã và tái sinh...”
- Tác phẩm đọc chẳng hiểu gì vì bắt chước Tiểu thuyết mới: “Một tác phẩm khó đọc! Âm hưởng của ván cờ cuối cùng trong màn chơi ngôn ngữ”
- Tác phẩm dễ đọc: “Tác giả xyz chủ động hướng tới lớp độc giả đông đảo. Đây chắc chắn là một tiểu thuyết gây ảnh hưởng xã hội lớn”
- Phần kết quá yếu: “Cho đến trang cuối cùng, cái phức cảm đọc ấy dường như đã hoàn thành số mệnh”
- Tác phẩm học đòi triết lý: “Thấm đẫm trong những câu từ là chất nhựa của nhân sinh quan, được quan sát từ một đôi mắt ngập tràn bóng tối”
- Tác phẩm không bán được: “Top 100 tiểu thuyết bán chạy”

THƠ 



- Nếu thơ chỉ toàn ẩn dụ dễ dãi: Đó là nỗi cô đơn ám ảnh, nhưng đã trở thành một nghịch kháng, không ngừng thúc đẩy bản ngã trình hiện và đối diện với tha nhân.



[Còn tiếp...]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mai Thảo một tinh cầu

Đức Anh Kostroma  Đọc Mai Thảo, nghĩa là ngồi trước thu phong của tiếng Việt lồng lộng. Là một nhà văn vừa được yêu mến cuồng nhiệt, lại vừa bị chê bai thậm tệ, Mai Thảo tưởng như luôn đứng ở vị trí chính giữa những thái cực: giữa viễn mơ và dấn thân, giữa chán chường cực độ và sống đời nồng nhiệt, giữa tình ái thị trường và  đích thực duy mỹ, giữa màu mè và tinh mật, giữa kiệt tác và vô danh. Mai Thảo đứng giữa nhưng đi vững. Trong bài viết này, chúng tôi tập trung nhiều hơn về những gì mà ta có thể học được từ Mai Thảo, không hẳn phải về nghề viết, không hẳn phải về tư tưởng, mà là về cách một nhà văn có thể lớn hơn văn chương của họ. Mai Thảo văn chương lẽ sống Trong văn chương, không phải nhà văn lớn nào cũng cần kiệt tác. Kiệt tác hoàn toàn có thể không ứ đọng ở khuôn khổ gọn gàng và chật hẹp của một quyển sách, một ý tưởng, một câu chuyện được kể. Mai Thảo hiển nhiên sẽ khó có thể có tác phẩm được xướng tên trong bất kỳ một cuộc bình chọn có nghĩa lý nào. Mai Thảo thuộc ...

Tiểu thuyết “Nhân sinh kép sống hai cuộc đời” đạt giải thưởng của Hội Nhà Văn Việt Nam 2023

    Toàn văn thông tin từ báo Văn nghệ trẻ Ngày 27.12.2023, Chủ tịch Nguyễn Quang Thiều đã ký quyết định số 84/ QĐ-HVV công bố Giải thưởng Tác giả trẻ Hội Nhà văn Việt Nam 2023 cho tiểu thuyết   Nhân sinh kép sống hai cuộc đời   của tác giả Đức Anh, với số tiền được trao là 30 triệu đồng. Nhân vật chính có hai thân xác độc lập là Kiên và Vũ. Trong khi Kiên ở Đà Nẵng, sống cuộc đời của một thần đồng từ bé, thì Vũ ở Hưng Yên có cuộc sống của trẻ mồ côi và học không hề giỏi. Sau khi Vũ qua đời trong một vụ án mạng, Kiên đã về Hưng Yên dự đám tang chính mình. Mặc dù thủ phạm đã được bắt giữ, nhưng Kiên vẫn tồn tại một số nghi vấn trong tình tiết vụ án cùng với suy nghĩ chịu trách nhiệm cho cái chết của bản thể còn lại, anh đã bắt đầu đi sâu hơn vào mối quan hệ phức tạp của các kiếp nhân sinh kép. Trong hành trình giải quyết những băn khoăn, Kiên phát hiện ra một hợp đồng có liên quan trực tiếp tới cái chết của Vũ và món nợ khổng lồ Vũ để lại khiến gia đình lâm vào cảnh k...

Định nghĩa Chơi - Kim Định

Đa Minh Lương Kim Định (trích từ Phong Thái An Vi) ĐỊNH NGHĨA CHƠI 1. Ta thường hiểu chơi là không làm gì. Đó là nghĩa thấp nhất. Chơi cũng hiểu là giải trí để làm việc tốt hơn. Nghĩa này cũng còn tiêu cực tuy nhiên đã cần thiết vì nó làm nên nhịp âm đối với làm là nhịp dương. Sự thực chơi có nghĩa bao la và rất tích cực gồm cả văn hóa và siêu linh. Ta quen nói chơi đàn, chơi nhạc, chơi cờ, chơi chữ, nó chơi tôi...những chữ chơi đó nói lên sự bao la lớn rộng cũng như nét vi tế của chữ chơi, mà sau đây ta sẽ xét qua. 2. Trước hết chơi là một biểu lộ của sự sống có tính cách nội khởi, tự động, phổ biến. Chơi không những có ở nơi người, chơi còn có cả trong con vật. Hãy xem quanh ta nào mèo, nào chó, ôi thôi nó chơi, nó giỡn tưng bừng.Bò, heo, gà, vịt đều chơi cả. Thế là ta biết chơi gắn liền với sống, sống càng mạnh chơi càng nhiều. 3. Chơi còn là một biểu lộ rất sớm; nơi con người nó xuất hiện ít tháng sau khi sinh. Chơi choán trọn mấy năm đầu, chưa làm cái chi khác nhưng đã có chăng ch...