Chuyển đến nội dung chính

[VOV Vietnamjourney] Sách trinh thám mang cơ hội cho các bạn trẻ



(Truyền hình Du Lịch - VOV) Thể loại sách trinh thám ở Việt Nam là thể loại còn ít nhà văn tiếp cận, số lượng vẫn chưa nhiều, và đây đang là cơ hội dành cho nhiều bạn trẻ. Hoạt động giới thiệu những cuốn sách trinh thám tại Hội sách mùa thu 2019 đã thu hút được sự quan tâm của của nhiều độc giả và những nhà văn trẻ.
21:09 - 05/10/2019
Chương trình giao lưu về chủ đề sáng tác trinh thám “Từ lựa chọn viết đến lựa chọn in” là một chủ đề thu hút khá đông sự quan tâm của các tác giả và bạn đọc đặc biệt là những tác giả đang mong muốn theo đuổi và dành đam mê cho sách trinh thám.


Dòng sách trinh thám này là một dòng sách khó viết, bởi không những phải viết hay, viết logic, mà còn phải có trí tưởng tượng. Và có những vấn đề đặt ra trong mỗi cuốn sách, như những tưởng tưởng thiếu thực tế lại vướng những rào cản từ khâu biên tập, đến khâu kiểm duyệt, nên để một tác phẩm trinh thám đến với bạn đọc thì đó không phải chặng đường ngắn và dễ dàng.
Những cuốn sách trinh thám ở Việt Nam có thể kể tên như “Tường Lửa”, “Thăm thẳm mùa hè” và gần đây là “Thiên đường mù sương”, trước đó nhà văn khởi nguồn cho phong trào sáng tác sách trinh thám là nhà văn Di Li, thì đến bây giờ đội ngũ này đã rất đông những bạn trẻ đam mê.
Cơ hội luôn đi liền với thách thức, và để có được những tác phẩm trinh thám hấp dẫn là sự đầu tư nghiêm túc, lao động miệt mài bởi dòng sách này ưu tiên sự logic, ưu tiên tính trìu tượng và cả những tình huống vừa thực vừa hư ảo. Nhưng dòng sách trinh thám vẫn luôn là cánh cửa rộng với những tác giả trẻ hiện nay.
Mời quý vị xem các chương trình đã phát sóng trên Vietnam Journey tại đây./.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[Truyện ngắn] Bạch Đàn - Đức Anh

  Bạch Đàn Truyện ngắn ĐỨC ANH Để tưởng nhớ nhà thơ Nguyễn Anh Quốc  (Đã đăng Viết và Đọc chuyên đề mùa hạ 2021 )   1.    Vào đầu tháng ba năm ấy, tôi mất đi Xuân, người vợ của mình. Đó là vì một vụ hoả hoạn.   Và mãi tận cuối tháng tám năm ấy, tôi mới cho phép nỗi đau của mình, cùng những gì giả vờ nhất và chân thực nhất của nó, lui gót. Tôi bắt đầu kết thúc trạng thái đối phó với những kẻ lăm le động viên, những kẻ lúc nào cũng mang ánh mắt thương cảm lạc quan đến và tạo cho tôi cảm giác tôi đang giả vờ tuyệt vọng. Khi tôi thức dậy thì đã tà chiều, tôi dỡ báo giấy bọc kính cửa, mặt tôi trong kính trông như được tạc trên một cái chuông. Ngoài kia có giông, cây cối nghiêng đi trong trận gió điếc. Và nhờ những tia nắng nhút nhát cuối cùng đậu lại, xuyên qua lớp băng dính đã hết chất keo, căn phòng ánh lên một màu cá kho bóng lưỡng. Khung cảnh ấy hút hồn tôi một lúc lâu, tôi kiếm chiếc ghế và đầu tôi chỉ còn hai ý nghĩ: hoặc tôi sẽ chết, hoặc tôi phải sống kh...

Định nghĩa Chơi - Kim Định

Đa Minh Lương Kim Định (trích từ Phong Thái An Vi) ĐỊNH NGHĨA CHƠI 1. Ta thường hiểu chơi là không làm gì. Đó là nghĩa thấp nhất. Chơi cũng hiểu là giải trí để làm việc tốt hơn. Nghĩa này cũng còn tiêu cực tuy nhiên đã cần thiết vì nó làm nên nhịp âm đối với làm là nhịp dương. Sự thực chơi có nghĩa bao la và rất tích cực gồm cả văn hóa và siêu linh. Ta quen nói chơi đàn, chơi nhạc, chơi cờ, chơi chữ, nó chơi tôi...những chữ chơi đó nói lên sự bao la lớn rộng cũng như nét vi tế của chữ chơi, mà sau đây ta sẽ xét qua. 2. Trước hết chơi là một biểu lộ của sự sống có tính cách nội khởi, tự động, phổ biến. Chơi không những có ở nơi người, chơi còn có cả trong con vật. Hãy xem quanh ta nào mèo, nào chó, ôi thôi nó chơi, nó giỡn tưng bừng.Bò, heo, gà, vịt đều chơi cả. Thế là ta biết chơi gắn liền với sống, sống càng mạnh chơi càng nhiều. 3. Chơi còn là một biểu lộ rất sớm; nơi con người nó xuất hiện ít tháng sau khi sinh. Chơi choán trọn mấy năm đầu, chưa làm cái chi khác nhưng đã có chăng ch...

Ngõ Tạm Thương

Rồi máy hút bụi sẽ hút mọi kiếp nhân sinh, nhưng người đời nếu ai trót đến chốn Hàng Bông, vào một ngõ, chẳng may nhìn thấy một vết hằn vện lên trên mặt đường bóng của một trận mưa mù, thì đấy chính là cái dấu vết tuổi trẻ của tôi chì xuống. Hoặc cũng có thể là dấu vết của một ai khác tôi biết mặt. Và cái dấu vết dừng lại ở một quán rượu. Tôi đã uống rượu ở đó, rất lâu. Năm hai mươi ba tuổi, có một vĩ tuyến mười bảy chia linh hồn tôi làm đôi, trái tim tôi là lửa đỏ Mậu Thân còn trí não tôi trống rỗng như một mảnh đồi sau cuộc triệt thoái. Tôi từng ngồi đó, như nhiều người khác, nơi một khổ cửa sắt, đợi một kẻ vô hình không bao giờ đến.   Tôi chơi bời với những người lớn tuổi hơn, nuốt từng chén quá khứ của họ vào quá khứ của mình. Bắt được gì hay là tha lôi chúng về để xây một dĩ vãng đánh lừa. Tâm hồn bọn tôi là một sân ga những kẻ trốn vé. Vì có nhiều bạn bè nên có quá nhiều sân ga, chúng tôi xếp lại với nhau thành trảng đất rộng, khi dóng chén lên là có một chuyến tàu đi xuyên....