Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn Xa hiên nhỏ

[xa hiên nhỏ] chương 24 và vĩ thanh (end) - món quà từ kí ức

>>  Xa hiên nhỏ (Tất cả các chương) Chương 24 - Món quà từ ký ức Thêm một lần nữa. Trận nóng cuối cùng, nhưng lại là cao điểm nhất, hệt như dấu chấm than đỏ chói tiễn biệt tháng sáu. Một mùa hè xuất sắc - người ta bảo như vậy – quán quân về nhiệt độ trong suốt ba mươi sáu năm qua. Không ai ra ngoài. Một im lặng kinh người bao trùm thành phố. Riêng Thức gần như nằm một chỗ cả ngày. Cậu nghĩ về những chuyến đi đã qua, những hành trình sắp tới. Thỉnh thoảng một ý tưởng hay ho bật sáng trong đầu làm Thức vùng dậy. Nhưng chợt nhớ đến cái khí quyển như lò luyện công nghiệp nặng bên ngoài ô cửa sổ kia, cậu lại xìu xuống như bóng bay châm kim. Thức đọc lại cuốn tiểu thuyết về thám tử Lê Phong – quyển sách mà cậu đã thuộc đến từng dòng. Và lại càng củng cố niềm tin rằng những chuyện ly kỳ chỉ có thể xảy ra trong sách. Còn cuộc sống ngoài đời bao giờ cũng là chuỗi sự kiện hết sức lộn xộn, mọi điều bí ẩn nếu có chẳng qua chỉ đến từ những bọn hay đồn đoán thêu dệt và những kẻ thích l...

[xa hiên nhỏ] chương 23 - xa hiên nhỏ

Chương 23 – Xa Hiên Nhỏ >>  Xa hiên nhỏ (Tất cả các chương)   Ngần ấy năm lớn lên ở đây, tôi đã nghe được không biết bao nhiêu xao động. Chẳng phải là từ những thì thầm to nhỏ trong tán cây ngoài kia, mà là những xao động trong căn nhà này. Mọi ô cửa con, mọi đồ đạc cũ, từng quai nón, cuộn chỉ, phấn may, từng lọ hoa, chiếc ghế nhựa bợt màu, chiếc khăn thêu vụng về một đóa hồng mất cánh đắp lên trán tôi trong những trận sốt lì liệt... Hai chiếc phích nhôm lớn nhỏ mà tôi ngỡ rằng chúng là một cặp anh em cùng cha, chiếc cũi của con chó Toobey mà tôi thích đưa tay vân vê giọt sơn khô đọng lại... Rồi chiếc ngăn kéo tủ đã hỏng tay nắm mà tôi ngỡ như có thể tìm được mọi dụng cụ trên đời... Thảy thảy đều lớn lên cùng tôi, đều có với tôi những bí mật tận cùng. Trong những giấc mơ tuổi nhỏ, tôi ước mình bé lại gấp khoảng một trăm lần bây giờ, tôi sẽ cầm theo chiếc kim khâu của mẹ đi phiêu lưu xung quanh nhà mình, trèo qua khay đĩa nhựa, núp sau quyển truyện tranh, ngủ trên bánh x...

[xa hiên nhỏ] chương 21 và 22 - những gì khác về Hải Đường

Chương 21 - Những gì khác về Hải Đường   >>  Xa hiên nhỏ (Tất cả các chương) "Cậu này..." – Trần Vũ trỏ ngón tay kẹp điếu thuốc vào Mai Hạnh – "...đã bị lấy mất Balô trên chiếc xe buýt hôm đó, có phải không?" Câu nói bình thản của người đàn ông một lần nữa lại gây lên sửng sốt cho bốn người bạn. "Anh chính là, là..." – Mai Hạnh sững sờ như gặp một Deja Vu. Cái lưng và bóng dáng người đàn ông đã giật đồ hiện ra lờ mờ trong tâm trí cậu như một vệt bút chì chưa được tẩy kỹ. "Tôi nói tôi biết rõ về vụ đó đơn giản là vì..." - Người đàn ông nói, đầu hơi cúi xuống - "Chính tôi là người đã lấy đồ của cậu!". Thức nhìn Hùng Panô rồi nhún vai. Trần Vũ vừa biến Thức thành một thám tử bại trận. Nếu đây là một chuyện xảy ra trong tiểu thuyết, hẳn phải là một cuốn sách trinh thám nghèo nàn nhất, với thủ phạm lộ diện và kể tuốt tuột đầu đuôi.   "Đừng ngạc nhiên thế. Cậu làm tôi thấy lại càng có lỗi lớn hơn." – Trần Vũ hướng về phía M...