Chuyển đến nội dung chính

Một dòng sách: Gothic Mystery


Chính vì nghe các admin 4T tiết lộ sách mới của Joel Dicker đang được NXB Phụ Nữ sale từ mức giá rất cao xuống còn mức giá hơi cao nên phải mua luôn. Tôi biết, vâng ạ, dòng sách Gothic Mystery cực kỳ quyến rũ (và đi đôi với nó: rất khó bán, vì trước hết là dày). Có một bạn review là "vẫn rất Joel Dicker, mỗi nhân vật đều có tuyến truyện riêng". Vâng, đấy chính là một trong nhiều đặc điểm của thể loại này.

(Trước khi vào bài, có anh em nào là fan dòng sách này và những quyển trong ảnh? Và ngược lại có ai không chịu nổi kiểu sách này không?)

Gothic Mystery quyến rũ vì trước hết đó là sản phẩm của chủ nghĩa lãng mạn Âu Mỹ: không một cuốn nào là không có những mối tình sầu bi để đời, theo kiểu Cuốn Theo Chiều Gió hay Bệnh Nhân Người Anh. Giọng văn nhiều tự sự, nhân vật chính thường kể theo ngôi thứ nhất, gắn đời mình vào vụ án. Nhưng đặc trưng quan trọng tuyệt đối đó là nhân vật phải lội ngược về quá khứ hàng chục năm, khám phá tuổi trẻ của thế hệ trước. Bối cảnh thường rất gothic: những thành thị cổ kính, một miền quê xa xôi, cảm giác tách xa bối cảnh hiện đại, các nhân vật luôn hoài cổ. Đặc biệt luôn có những motif nhân vật cổ điển: những Herald, Ally, Stronghold Guardian, Shapeshifter... (Để nôm na, ví dụ ta rất hay thấy các nhân vật chính được một cụ già hóm hỉnh dẫn lối). Cấu trúc truyện chặt chẽ, hài hòa, kết thúc đẹp, nhiều tuyến truyện phụ.

Tất cả phục vụ xuyên suốt một vụ án với vẻ ngoài đơn giản nhưng ẩn chứa bên trong sợi dây liên kết những số phận nhằng nhịt. (Bây giờ tôi sắp có một tuyên bố quan trọng: tôi đang đọc Đơn Phương của Keigo, và hình như tôi sắp ngộ ra một điều gì đó. Sự quyến rũ của Keigo cũng nằm ở chỗ: nhìn xuyên suốt và tóm lược lại cả một cuộc đời nhân vật, xoay quanh một hai biến cố lớn. Người Phương Đông luôn ưa thích các luận đề về thân phận, hơn là các khoảnh khắc căng thẳng như Phương Tây, phỏng?)

Hay thì công phu nhiều: một là tác giả đầu tư rất lớn thời gian (chính vì thế lượng sách không nhiều), hai là sách khá dày, ba là có giá trị đọc lại. (Chẳng ai đi đọc lại Robert Dugoni cả, nhưng ngược lại, người ta vẫn đọc đi đọc lại Carlos L. Zafon. Tới đây có thể mở ra một chủ đề rất hay: ĐỌC LẠI SÁCH TRINH THÁM)

Trong ảnh này có Bóng Hình Của Gió, quyển này rất quan trọng với tôi. Nếu quý vị từng đọc sách của tôi sẽ hiểu. Quyển Dracul hiển nhiên không phải Gothic Mystery, đó là một cuốn Thriller có yếu tố Gothic (có vô vàn tác phẩm như vậy, hình như người ta từng gọi là Gothic Fiction?), đưa vào đây để tiện so sánh.

Tôi vẫn ước trong tương lai có thể viết được một cuốn thuộc dòng này, nếu không ai đọc thì bắt vợ đọc (một lần nữa, bạn phải thật nhẫn tâm, nếu muốn làm nhà văn: chữ nhẫn luôn luôn chỉ có một nghĩa thôi)


Các tác phẩm được nhắc đến:

#Sự_Thật_Về_Harry_Quebert_Và_Chuyện_Nàng_Nola

#Dracul

#Sự_thật_vụ_mất_tích_nữ_nhà_báo_stephanie_mailer

#Bóng_hình_của_gió

#Đơn_Phương

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mai Thảo một tinh cầu

Đức Anh Kostroma  Đọc Mai Thảo, nghĩa là ngồi trước thu phong của tiếng Việt lồng lộng. Là một nhà văn vừa được yêu mến cuồng nhiệt, lại vừa bị chê bai thậm tệ, Mai Thảo tưởng như luôn đứng ở vị trí chính giữa những thái cực: giữa viễn mơ và dấn thân, giữa chán chường cực độ và sống đời nồng nhiệt, giữa tình ái thị trường và  đích thực duy mỹ, giữa màu mè và tinh mật, giữa kiệt tác và vô danh. Mai Thảo đứng giữa nhưng đi vững. Trong bài viết này, chúng tôi tập trung nhiều hơn về những gì mà ta có thể học được từ Mai Thảo, không hẳn phải về nghề viết, không hẳn phải về tư tưởng, mà là về cách một nhà văn có thể lớn hơn văn chương của họ. Mai Thảo văn chương lẽ sống Trong văn chương, không phải nhà văn lớn nào cũng cần kiệt tác. Kiệt tác hoàn toàn có thể không ứ đọng ở khuôn khổ gọn gàng và chật hẹp của một quyển sách, một ý tưởng, một câu chuyện được kể. Mai Thảo hiển nhiên sẽ khó có thể có tác phẩm được xướng tên trong bất kỳ một cuộc bình chọn có nghĩa lý nào. Mai Thảo thuộc ...

Tiểu thuyết “Nhân sinh kép sống hai cuộc đời” đạt giải thưởng của Hội Nhà Văn Việt Nam 2023

    Toàn văn thông tin từ báo Văn nghệ trẻ Ngày 27.12.2023, Chủ tịch Nguyễn Quang Thiều đã ký quyết định số 84/ QĐ-HVV công bố Giải thưởng Tác giả trẻ Hội Nhà văn Việt Nam 2023 cho tiểu thuyết   Nhân sinh kép sống hai cuộc đời   của tác giả Đức Anh, với số tiền được trao là 30 triệu đồng. Nhân vật chính có hai thân xác độc lập là Kiên và Vũ. Trong khi Kiên ở Đà Nẵng, sống cuộc đời của một thần đồng từ bé, thì Vũ ở Hưng Yên có cuộc sống của trẻ mồ côi và học không hề giỏi. Sau khi Vũ qua đời trong một vụ án mạng, Kiên đã về Hưng Yên dự đám tang chính mình. Mặc dù thủ phạm đã được bắt giữ, nhưng Kiên vẫn tồn tại một số nghi vấn trong tình tiết vụ án cùng với suy nghĩ chịu trách nhiệm cho cái chết của bản thể còn lại, anh đã bắt đầu đi sâu hơn vào mối quan hệ phức tạp của các kiếp nhân sinh kép. Trong hành trình giải quyết những băn khoăn, Kiên phát hiện ra một hợp đồng có liên quan trực tiếp tới cái chết của Vũ và món nợ khổng lồ Vũ để lại khiến gia đình lâm vào cảnh k...

Định nghĩa Chơi - Kim Định

Đa Minh Lương Kim Định (trích từ Phong Thái An Vi) ĐỊNH NGHĨA CHƠI 1. Ta thường hiểu chơi là không làm gì. Đó là nghĩa thấp nhất. Chơi cũng hiểu là giải trí để làm việc tốt hơn. Nghĩa này cũng còn tiêu cực tuy nhiên đã cần thiết vì nó làm nên nhịp âm đối với làm là nhịp dương. Sự thực chơi có nghĩa bao la và rất tích cực gồm cả văn hóa và siêu linh. Ta quen nói chơi đàn, chơi nhạc, chơi cờ, chơi chữ, nó chơi tôi...những chữ chơi đó nói lên sự bao la lớn rộng cũng như nét vi tế của chữ chơi, mà sau đây ta sẽ xét qua. 2. Trước hết chơi là một biểu lộ của sự sống có tính cách nội khởi, tự động, phổ biến. Chơi không những có ở nơi người, chơi còn có cả trong con vật. Hãy xem quanh ta nào mèo, nào chó, ôi thôi nó chơi, nó giỡn tưng bừng.Bò, heo, gà, vịt đều chơi cả. Thế là ta biết chơi gắn liền với sống, sống càng mạnh chơi càng nhiều. 3. Chơi còn là một biểu lộ rất sớm; nơi con người nó xuất hiện ít tháng sau khi sinh. Chơi choán trọn mấy năm đầu, chưa làm cái chi khác nhưng đã có chăng ch...