Cơn mưa xám tro
Biệt giam anh trong phố
Biệt giam anh trong phố
Những ô kính sần những vũng nước tươi
Anh chẳng tìm thấy bóng mình để soi
Khuôn mặt em anh cũng không nhớ rõ
Hôm nay em có đẹp không?
Họ đã nói gì mà làm em bé nhỏ?
Anh chẳng tìm thấy bóng mình để soi
Khuôn mặt em anh cũng không nhớ rõ
Hôm nay em có đẹp không?
Họ đã nói gì mà làm em bé nhỏ?
Mùa mận chín qua rồi
Anh không còn tiếc những ngày tháng cũ
Kỷ niệm không phải nơi ta trọ
Khổ đau của mọi người họ đã đều quá rõ
Chỉ trái tim ta vẫn là điều bí mật
Chuông dóng lên rồi ngày mai sẽ khác
Em sẽ ghét anh?
Sẽ xù xì cộc lốc?
Sẽ phản kháng mọi điều em thất vọng?
Ta sẽ không cần hoa lá của đời nhau?…
Anh không còn tiếc những ngày tháng cũ
Kỷ niệm không phải nơi ta trọ
Khổ đau của mọi người họ đã đều quá rõ
Chỉ trái tim ta vẫn là điều bí mật
Chuông dóng lên rồi ngày mai sẽ khác
Em sẽ ghét anh?
Sẽ xù xì cộc lốc?
Sẽ phản kháng mọi điều em thất vọng?
Ta sẽ không cần hoa lá của đời nhau?…
Cô độc của em anh không hiểu được đâu
Em ngồi im trên xích đu buồn bã
Em đã giữ cho mình em tất cả….
Em ngồi im trên xích đu buồn bã
Em đã giữ cho mình em tất cả….
Tháng tám của anh
Bầu trời màu giẻ ướt
Lá chết vàng không sao quét được
Mái tôn cũ lanh tanh
Những mặt hồ bung nở
Chúng ta không thể lười quá lâu
Những nốt nhạc chênh, những nét vẽ dở
Em vẫn vẽ đấy thôi anh vẫn hát
Giấy kẻ thơm, cây bút nhung bí mật
Em sẽ lại về yêu hạnh phúc của em
Những gì đã được đặt tên
Những người đã quen và những người sẽ tới
Có ít nhất một điều để chờ đợi…
Bầu trời màu giẻ ướt
Lá chết vàng không sao quét được
Mái tôn cũ lanh tanh
Những mặt hồ bung nở
Chúng ta không thể lười quá lâu
Những nốt nhạc chênh, những nét vẽ dở
Em vẫn vẽ đấy thôi anh vẫn hát
Giấy kẻ thơm, cây bút nhung bí mật
Em sẽ lại về yêu hạnh phúc của em
Những gì đã được đặt tên
Những người đã quen và những người sẽ tới
Có ít nhất một điều để chờ đợi…
Anh về với đám bạn ngơ ngẩn
Họ nói rằng lãng mạn chẳng có đâu
Mê mải trong nhau chỉ là phút chốc
Và hạnh phúc là manh áo cộc
Chỉ mặc vừa khi còn trẻ thơ
Mưa xám tro
Khuôn mặt anh, cây đàn pha lê vỡ
Sẽ chẳng còn gì trong lành được nữa?
Chẳng còn gì, như mắt em hoe đỏ?
Anh sẽ làm ngơ, anh không nhẹ dạ
Anh sẽ quên như một trang vở cũ
Anh sẽ đi nghi ngút đường đời
Sẽ xa lánh những niềm tin hiểm độc
Tiếng sét dài vào thu
Bi kịch con của đời ta vô vị
Đêm nay em có ngủ?
Họ nói rằng lãng mạn chẳng có đâu
Mê mải trong nhau chỉ là phút chốc
Và hạnh phúc là manh áo cộc
Chỉ mặc vừa khi còn trẻ thơ
Mưa xám tro
Khuôn mặt anh, cây đàn pha lê vỡ
Sẽ chẳng còn gì trong lành được nữa?
Chẳng còn gì, như mắt em hoe đỏ?
Anh sẽ làm ngơ, anh không nhẹ dạ
Anh sẽ quên như một trang vở cũ
Anh sẽ đi nghi ngút đường đời
Sẽ xa lánh những niềm tin hiểm độc
Tiếng sét dài vào thu
Bi kịch con của đời ta vô vị
Đêm nay em có ngủ?
2015
Nhận xét
Đăng nhận xét